là thi sĩ
Nhện ngây thơ quên kiếp
giăng mãi tơ mong manh
cứ ngỡ xây trường thành
quên tìm tiếp những điều chưa biết!
Có gì như phảng phất
hồn nhện – hồn nhà thơ:
chung đỉnh yêu ngây ngất
hy sinh hết thời gian
cả thú vui cần hưởng
cả việc lớn cần làm
cả gia đình, chí hướng!
Bút quăng đi lại viết
vì đồng cảm phận Người
vì yêu quá cuộc đời
đằm vào thơ, làm tiếp
cho những gì cao đẹp
dám khổ vậy giữa trời
Chịu đau đớn
là đích thực người thơ
nguyên vẹn tâm hồn lớn.
Nhện thương người ấy mơ
vẫn oằn mình nhả tơ
giản dị như chân lý
thế mới “là thi sĩ"