khao khát bóng người cuối phố
Mỗi lần vắng em anh nhớ
Phải chăng anh kẻ thương người
Mỗi lần vắng em anh nhớ
Phải chăng anh kẻ si tình?
Chiều chiều bóng em cuối phố
Thấp thoáng chìm trong biển người
Thế rối anh đi tìm gặp
Mình em tựa gốc bằng lăng
Đêm khuya phố phường thanh vắng
Em chờ ai bên lối nhỏ không cùng!
Thế rồi bóng em lại đi
Bỏ mặc mình anh giữa phố
Em ơi! Phải chăng đời là duyên số
Hay chỉ có tình cuồng nhiệt đến mê si!
Tạm biệt Bằng lăng anh lại ra đi
Tìm em mãi trong ngàn giây phút chót
Trái tim anh như con tàu suốt đêm lanh lảnh hót
Từ sân ga vang vọng gọi người lên.
Bỗng hai bên đường đã tắt ánh đèn
Bởi ánh sáng bình minh lan toả
Và dòng người lại bắt đầu tất tả
Qua mê si anh tỉnh lại với ĐỜI THƯỜNG
Nhưng em ơi! Đã trót nặng yêu thương
Khao khát mãi bóng hình em cuối phố
Em ơi phải chăng đời là duyên số
Hay chỉ có tình cuồng nhiệt đến mê si.
Tiến Thanh