sương phủ đầu non
Sương đêm phủ kín đầu non
Cùng làn mây trắng chở buồn đi chơi
Nhìn quanh chỉ thấy cuộc đời
Bồng bềnh như chiếc thuyền trôi giưã dòng
Thế gian rộng lớn mênh mông
Ta bé nhỏ giưã muôn trùng nghìn khơi
Thất tình lục dục...chao ôi!
Hết thương tới giận ghét rồi lại thương
Dòng đời biến đổi khôn lường
Không không sắc sắc vô thường thế gian
Yêu chi trong nỗi muộn màng
Để hồn vướng mắc vương mang làm gì?
Người ta như cánh chim di
Rày đây mai đó mãi đi không dừng
Tìm chi ở cõi mông lung
Mà đày thân xác giưã dòng trầm luân
Đầu non mây trắng đang gần
Hay màn sương phủ trên tâng non cao
Vì ai dạ mãi cồn cào
Vì ai thân xác hanh hao héo gầy
Đêm nay cùng với gió mây
Sương đem buồn thả mong ngày đến mau
Bình minh hoa nắng tươi mầu
Hồn sương cũng thế thôi sầu vương mang
Sương Anh