đường đời sương phủ
Có người nói tình yêu là ảo vọng
Nên mới thường vỡ mộng rồi buồn đau
Rồi tâm tư mang bao nỗi u sầu
Rồi hờn trách sao trời đầy oan trái.
Nửa cuộc đời trôi qua ta nghĩ mãi
Cũng tại mình còn thơ dại mà thôi
Chứ nào đâu mà cứ đổi tại trời
Còn non dại nên thấy đường bước đại.
Ký ức xa xưa một thời nhớ mãi
Đau khổ rồi nhìn lại chợt nhận ra
Gia vị cuộc đời mình đã trải qua
Dù cay đắng cũng là bài học quý.
Có duyên nợ gặp nhau thành tri kỷ
Sống hết mình đừng phung phí tơ duyên
Xin trời cho ta cuộc sống bình yên
Để ngày tháng muộn phiền rồi cũng mất.
Góp yêu thương bằng tấm lòng chân thật
Để dâng đời dâng người những niềm vui
Chẳng có gì là mộng ảo người ơi
Tình là thật ..trái tim tôi là thật !