ngày vu lan
(Họa bài MÙA VU LAN- NHỚ MẸ của Nguyên Hà)
Bông hồng trắng đã cài trên nếp áo
Mấy mươi lần hội lễ mùa Vu Lan
Buồn làm sao mất tình Cha nghĩa Mẹ
Ân dưỡng sinh chưa trả, hiếu chưa tràn
Mẹ xa rồi, lòng con còn ghi đó
Nhớ Cha hiền tim khắc cốt tinh anh
Còn tại thế, Người thương người giúp đỡ
Bao kẻ nghèo thường nhớ dạ tâm thành
Chốn trời xa tưởng nguồn ân của Mẹ
Nhắc nhớ hoài, trăm mến với nghìn thương
Cứ mỗi độ khi cài hoa hồng trắng
Nhìn khôn nguôi, màu sắc vắng nguồn phương
Lắm dãi dầu Mẹ ngược xuôi vất vả
Lo trọn lòng trên vai gánh nặng nề
Hiếu chưa trả, ân chưa đền đáp đủ
Con buồn chưa ươm phủ chút tình quê
Mẹ cực nhọc, trưa không hề ngơi ngủ
Đầy lo toan … lắm việc ủ con thơ
Cả ngày quần quật trong hiên vách lá
Lo cho trẻ, ấm cả bởi còn khờ
Tiếc nuối nhiều, chất ngất lòng thương Mẹ
Mỗi năm kính hoa hồng, trắng Vu Lan
Nguyện thâm tình yên nơi miền quê quán
Mong cõi đời luôn giữ chữ hiếu ân
Đặng Xuân Linh