có phải thu không!
      
      
      
      
        Thu đến bên song với lá vàng, 
Nhẹ nhàng từng chiếc cuốn bay ngang 
Trong tâm gợi nhớ mùa thu chết 
Mấy mảnh sầu đời ai trót mang 
 
Lang thang vào chốn rừng thu ấy 
Ngả người bên cỏ cùng cội hoang
Nghe như ngày tháng đang lắng đọng 
Muộn phiền tan biến theo mây ngàn 
 
Huyền Băng