muốn quên
Thu muộn đổ loang vạt nắng chiều
Hiu hiu liễu rũ gió vờn theo
Muốn về nhặt lại mùa yêu cũ
Chỉ sợ tim mình nhói nỗi đau…
Thu ơi ! lá rụng vẫn nguyên màu
Liễu rũ Tây Hồ rớt giọt châu
Cánh trắng sâm cầm in đáy nước
Mà người xưa ấy bóng bay đâu?
Em nhớ mùa thu đã rất lâu
Đêm trăng im lặng tựa vai nhau
Nguyệt sáng long lanh soi đáy mắt
Thay lời anh nói cả ngàn câu
Mùa thu em nhớ đã trôi qua
Mái tóc ngây thơ chải mượt mà
Bởi có bàn tay người ấm nóng
Đặt lên dịu ngọt ơi ! thiết tha
Ngày ấy hoa tình tươi sắc nở
Niềm thương đọng lại đổ vương nhoà
Trói chặt hồn em trong nỗi nhớ
Thu xưa thấp thoáng giấc mơ hoa
Thanh Thanh Khiết
2.10.2010