muốn quên đời
Đêm nay...
Ta muốn say cho quên đời gió bụi
Mượn rượu nồng vùi dập kiếp phong sương
Cớ sao mãi vấn vương đời phiêu bạt ?
''Tiếu Ngạo Giang Hồ'' nhạt sắc, phai hương!
Đêm nay, ta thao thức suốt canh trường
Nhớ về quê Mẹ, nhớ thương con khờ.
Tay nâng ly rượu, rượu cũng hững hờ !
Hớp vô một ngụm, cay bờ môi thâm...
Ta muốn say cho quên hết thăng trầm,
Quên luôn người cũ trăm năm lỗi thề.
Ta càng say, càng thấy nỗi ê chề
Đêm đen còn lại bốn bề là ta!
Làm sao cho quên được đời đây hả ?
Khi còn Mẹ già bóng ngả, đèn lu
Hai con dại vẫn mù mờ cuộc sống.
Ta vẫn uống. Vì ta muốn quên đời...!!
(Ngoại ô Paris, bên bờ sông Seine, đêm 23-05-1998)