giỗ đầu nhớ mẹ
Thấm thóat mà nay sắp giỗ đầu
Lòng nghe âm ỉ một niềm đau
Nhìn làn hương tỏa mờ di ảnh
Giọt lệ cay nồng hoen mắt sâu
Ba sáu lăm ngày sắp lướt qua
Một năm mà cứ ngỡ hôm qua
Chiếc khăn tang vẫn còn chưa cũ
Đáy mắt chưa khô – lệ đã nhòa
Nẻo ấy Mẹ về thanh thản không ?
Chiều nay nỗi nhớ chợt mênh mông
Bao nhiêu kí ức như dồn nén
Quay quắt trong con những chất chồng
Sinh nhật năm nào Mẹ ghé thăm
Nụ cười che lấp nếp da nhăn
Áo hoa trăng trắng nền tim tím
Mái tóc pha sương điểm nhọc nhằn
Vài nhánh hoa tươi trước mộ phần
Mờ trong di ảnh lệ trào dâng
Nụ cười-ánh mắt nheo- làn tóc
Chợt nhớ năm nào lúc đón xuân
Mồng một xuân nồng rực sắc mai
Nhang trầm trong gió tỏa hương say
Mâm cơm ngày tết đầy ăm ắp
Bên Mẹ vây quanh ánh mắt đầy
Giọt nắng xanh xao chiều chớm hạ
Giữa ngày Phật đản Mẹ ra đi
Bỏ lại trần gian bao kỉ niệm
Tạ từ nào chẳng lệ hoen mi .
Tháng tư cánh phượng vừa ươm sắc
Cái nắng gắt gao độ chuyển mùa
Xuân đến rồi đi trong nỗi nhớ
Nghĩa trang hiu quạnh gió chiều đưa
Nguyễn Khánh Chân