xuân lỡ...
Lòng muốn về thăm, lối chẳng nhường
Dọc đường gió bụi khóc tà dương
Thân tàn ngõ tận lòng tê tái
Đành để hẹn mang lỗi bất tường
Đời anh như một cánh chim di
Theo bóng mùa sang lại trở về
Xuân muộn bao lần chân bước lỡ
Buồn em chờ mãi một người đi
Anh biết rằng em sẽ giận anh
Cho hoa thôi thắm, lá thôi xanh
Bình minh quên nắng sầu đôi bóng
Biết nói làm sao để dỗ dành
Thôi đành hẹn lại một mùa sau
Dù cả một năm phải úa sầu
Em lỡ xuân thì anh lỡ tội
Để hoài hối hận mỗi canh thâu
Hy vọng mùa sau còn gặp lại
Và anh còn sống ở trên đời
Chiều em tất cả gì mong ước
Ghép ánh trăng thanh với mặt trời
Cạn Nguồn