nợ anh
Em nợ anh ngay từ câu lục bát
Ngay lần đầu Anh nói tiếng yêu em
Ngay từ phút ta bắt đầu gặp gỡ
Sau ngày đó em khất lần từng đêm
Món nợ không vay mà em đánh đổi
Để đời mình thầm lặng cạnh bên Anh
Làm tất cả cho bài thơ Anh sống
Sống trong Anh và sống cho thế nhân
Em nợ Anh nợ cả nụ cười ánh mắt
Chỉ cần Anh vui em hạnh phúc một đời
Chỉ cần nghe Anh cười giòn thành tiếng
Lòng mở hội tim ngưng nhịp gấp đôi
Em nợ Anh một thứ tình vụng dại
Lỗi với mình và với cả tương lai
Bài thơ hôm nay có thể bài thơ cuối
Món nợ ân tình em đành hẹn kiếp mai
Thúy Lan
* Em sống cũng nửa đời này có thể tự hào chưa bao giờ nợ ai, tạo hóa lại trớ trêu em Nợ Anh. Cái món nợ mà em phải trả lại cho Anh là “ Niềm Tin Ở Đời “………… Thúy Lan