nhạt phai
Người chở tình đi lạc mấy đường
Để ta chờ đến tóc pha sương
Tay ôm bóng kéo dài nhung nhớ
Níu dáng ai chìm giữa phiến gương
Ta dụi xuân nồng trên mắt đỏ
Hong buồn mỗi buổi nắng hanh hanh
Chợt nghe mưa gợi niềm trăn trở
Mộng vẫn còn xanh sắc úa vàng
Người chở tình về đã xác sơ
Phấn hoa phai nhạt vị hương xưa
Thời gian bôi xóa bao mầu nhiệm
Cái thuở yêu, thương, tiếc, đợi, chờ
Nguyên Thanh Hoà