tiếng thu
      
      
      
      
        Anh cúi xuống nhặt hết tàn lá rụng, 
Em đưa tay che lấy gió mùa thu. 
Chớ để lá vàng rụng mãi trong hoang vu 
Gió sẽ cuốn lá thu về cát bụi. 
Trong đó có dấu tình và tiếc nuối 
Có những chiều rong đuổi của hai ta 
Nghe âm vang sống dậy dưới trăng ngà 
Tình man mác như hồn thu gặp nắng. 
Hai trái tim rung lên trong vắng lặng 
Như thuở nào ta mới đến bên nhau 
Đôi môi em ướt át vị ngọt ngào 
Hai chiếc lá rì rào trên thảm cỏ. 
Lê Hoàng Trúc