trắng áo mây sầu
Câu anh hỏi ... chắc để em kiểm nghiệm ?
Chừ hồn sầu như tẩn liệm anh ơi
Đêm luôn nghe, mình với Nắng xa vời
Tay muốn níu nhưng hồn như khói tỏa
Nắm gì đây ? hai cuộc đời nghiệt ngã
Chút tro tàn đem thả xuống dòng sông
Để được nhìn trời với đất mênh mông
Vô tư lự ... cho hư không làm chủ
Nếu một lần, vô ưu trong giấc ngủ
Em trở về nơi mộng cũ xa xưa
Câu hỏi anh ... thôi để em xin thưa
"Chung lối mộng" dù mưa rơi trọn kiếp
Gốc phượng già, khắc thêm lần thông điệp
Chuyện đôi mình được nối tiếp từ đây
Áo trắng lần này ... em vận bằng Mây
Hoa cài tóc ... là dạn dày sương gió
jacaranda