trăng ảo ảnh
Nhặt chiếc lá vàng rụng trước sân
Mười thu cách biệt tưởng nguôi dần
Trăng tròn chẳng đẹp bằng trăng khuyết
Mượn áng thơ tình gọi cố nhân
Quẳng gánh phong trần anh hỡi anh
Đôi chim cọ mỏ khẽ lay cành
Cùng say vũ điệu xoè bung cánh
Quyến gió trăng về ngả bóng xanh
Réo rắt bên mành vẳng tiếng tiêu
Giai âm như kể khúc Kim Kiều
Buồn se lá cỏ chùng tơ liễu
Nốt giáng rơi đầy những quãng phiêu
Có phải còn thương chẳng nỡ xa
Hanh hao sắc nắng lợt màu hoa
Gió lay đôi bóng cùng nghiêng ngả
Một bóng trăng vàng một bóng ta.