đôi dòng tình tự
Dòng tự tình đi trong nỗi nhớ
Tháng ngày trôi có đợi ai đâu
Lệ em giờ cũng hình như đã
Vấn víu vần thơ … dẫu có nhau
ANH đến mang em ghé cõi sầu
Một mình chờ sáng một mình đau
Hằng đêm ánh Nguyệt len song cửa
Hỏi nhỏ vì sao lắm dạ ngâu ?
Những bức họa tình em vẽ tô
Nuôi màu hạnh phúc giữa hư vô
Ước ao bình dị ai nào hiểu
Thương ... một trời mơ giấu họa mồ
Đời, một bản hòa tấu lạ hay
Nếu em dừng lại nốt hư ngay
Ngày còn hờn dỗi điệu trầm bổng
Ngày đó mộng ngân từng phút giây
Vai em gầy giữa phố mây
Đường trần thấm lạnh mấy ai sánh cùng ?
Thúy Lan