đêm huyền diệu
Phố lặng im khi màn đêm buông xuống
Ngàn gió ru lời tình tự canh thâu
Giọt sương tình kề môi chia nhau uống
Đêm chưa say mà ta đã say nhầu
Giấc mơ tình yêu thêu cài trên gối
Vầng trăng treo lơ lửng chốn non đoài
Bướm khoe sắc tung tăng lượn mai mối
Ong đưa đường mở lối mộng liêu trai
Tay cuống quít ôm choàng thân ngà ngọc
Trái tim hồng vang vọng điệu ái ân
Từng hơi thở chan hòa len kẻ tóc
Hương tuyết trinh hồn say đắm vô ngần
Giữa trùng vây cơn bão tình dậy sóng
Gợn nhấp nhô đồi mơ mộng diễm kiều
Làn tuyết trắng nung lòng rạo rực nóng
Đôi môi hường tràn thơm ngọt vị yêu
Lần tay mở áo sương che thật mỏng
Từng đê mê theo máu chảy rạt rào
Đưa ta đến đỉnh yêu đương khát vọng
Trong tuyệt cùng của vũ trụ trăng sao
Đêm huyền diệu đêm mặn nồng hương lửa
Dìu nhau về vùng bát ngát đào nguyên
Chớ buông lơi cho đêm dài hơn nữa
Nợ ba sinh đã đính ước thệ nguyền
Gió Bụi
03242004