muộn màng
Ta gặp nhau muộn màng trên góc phố
Một ngõ đời đôi kẻ ước mơ chung
Đường song song liệu có được trùng phùng
Hay lắt lẻo ở hai đầu nỗi nhớ ?
Cầu tre bước gần nhau nghe nhịp thở
Nắng quê mình muôn thuở vẫn còn thương
Ruộng lúa xanh thăm thẳm toả mùi hương
Quê mẹ đó cánh cò bay thẳng tắp
Đò trên sông sóng dập dồn xa khuất
Bờ bến nào không nhiều nỗi đục trong
Nỗi buồn riêng đành khép kín bên lòng
Khơi dĩ vãng, tiếng ve sầu rền rỉ
Đường em đi sóng rì rào thầm thỉ
Bổn phận đày bàn tay nhỏ đa mang
Bốn mùa sang thương ánh mắt bàng hoàng
Mùi hương cũ lặng lờ tan theo gió
Tóc mây bạc chiếc trâm cài bỡ ngỡ
Đuôi mắt hằn đầy những vết chân chim
Tuổi thơ ngây em dõi mắt đi tìm
Còn đâu nữa...cả một trời thương tiếc!
Thugiangvũ