còn yêu
Như còn đây
giữa lặng im
Là muôn vàn những
nỗi niềm riêng - chung
Đàn xưa
phím lỡ tơ chùng
Bước chân lữ thứ
mênh mông lối sầu
Ta
Người
còn nợ nần nhau
Dối gian chi nữa
cho đau đớn lòng
Và đây
giữa chốn bụi hồng
Mưa thu
bày cuộc tương phùng nghìn năm
Không là
mộng ảo phù vân
Không là
hoa trắng sau lần tiễn đưa
Lời yêu
biết nói sao vừa
Trăm thương
ngàn nhớ
vẫn chưa đủ tình
Thôi người
xin chớ lặng thinh
Nào ai
hờn giận một mình mãi đâu
Còn nguyên
như thuở ban đầu
Ta yêu người
chẳng phút nào lãng quên