bàng hoàng đêm mơ ...
Dường như sắc thắm đã tàn
Câu yêu thương biết bàng hoàng ... đêm mơ
Chiều nay đi lại đường thơ
Nghe Tim trĩu nặng, gót bơ vơ sầu
Bàn tay năm ngón lo âu
Xếp vần chăm chút ... mà câu chẳng đầy
Nên vàng Lá rụng trơ cây
Nên sương giá lạnh ... heo may chợt về
Đêm này ai bỏ cơn mê
Phù du một cõi ta về riêng ta
Hết rồi ... Trăng, Gió phù hoa
Người đem mơ mộng về xa phương nào ?