gót hài đa đoan si dĩ vãng...
Lối cũ biết bao mùa lá rụng
Dốc tình diệu vợi éo le thay
Gót hài dĩ vãng chưa lần mỏi
Lệ đẫm xuân thì lên tháng ngày
Nửa kiếp vương hương trót hẹn thề
Lưng ong phủ tím lụa đam mê
Gối chăn then chốt hơi hoài niệm
Một góc loan phòng ấm khúc nghê
Lời thơ trăng gió ngỏ thì thầm
Em hiểu nhưng lòng xin lặng câm
Đêm cũng lụy người , âu thổn thức
Lay cung trắc ẩn đến từ tâm
Sầu sa nhập phiếm vỹ cầm
Buồn rơi vọng tiếng ai tầm hư, chân
Âm ba làn điệu vừa ngân
Phù sinh nhược mộng bổng trầm miên miên ...
Thúy Lan