khuất bờ sông tương
Tình ơi
Biết sẽ về đâu
Mênh mông biển cả
Lạc câu hẹn chờ
Thương nhau trao những vần thơ
Trương Chi khuất nẻo bến bờ tiêu tương.
Niệm lòng giữ mãi người thương
Xin đừng gặp gỡ, yêu đương vỡ lòng
Đời là những hạt bòng bong
Giọt rơi tan vỡ theo dòng cuốn trôi.
Bến duyên khi lở lúc bồi
Lục bình trôi dạt xa xôi phương nào
Nhấp nhô ghềnh đá hư hao
Ngàn năm sóng vỗ dạt dào hư vô
Xin như đơn lẻ nắm mồ
Chôn sâu dĩ vãng nỗi cô đơn buồn
Cứ như những giọt mưa tuôn
Rơi trên phiến đá lặng buồn trăm năm
Nét thơ ơi
Dáng nguyệt cầm
Soi màn nước biếc nghìn năm lặng lờ
Tình ơi
Đau mấy vần thơ
Ngưu Lang biền biệt, khuất bờ sông tương...
Nguyên Thạch