khi gã bụi đời làm thơ
Gã lớn lên giữa cái thời đồ đểu
Bao gian manh trùm phủ lấy cuộc đời
Gã lấy thân đối mặt với cuộc chơi
Nhưng hồn gã sáng ngời như đuốc rực.
Gã khinh thường bọn mệnh danh trí thức
Nhưng xem ra không bằng cục cứt bón đồng
Gã thường nói thẳng nên thiên hạ bảo gã là tên ngông
Quanh co sao được khi tấm lòng như ruột ngựa.
Gã khinh nhất những tên lần lựa
Tính toán thiệt hơn, đầu chất chứa gian manh
Nộ khí xung thiên nhưng tâm gã rất lành
Đứa nào láu cá,...chỉ có banh xác pháo.
Hồ Chí Minh mà gã còn xếp là loài chồn cáo
Thì sá chi mấy tên bát nháo lon ton
Cà chớn, sọc dưa...Gã sẽ thiến đẹp hai hòn
Đừng cậy quyền thế, gác son lầu tía...
Danh lợi ư?
Với gã đều vô nghĩa
Chức quyền ư?
Dưới mắt gã là sâu đỉa hút máu người
Đảng cộng sản ư?
Gã xem như một lũ khỉ đột đười ươi
Mặt tam giác, lưỡi cày, cổ nọng, má phính...nói cười huyềnh huêch.
Gã khinh đảng đã dâng giang sơn cho Chệt
Bao hận căm khi đất nước của gã bị bọn Chệt xâm lăng
Khiến lớp dân đen như gã phải khốn khổ nhọc nhằn
Hận cộng đảng đã bán phăng bờ cõi.
Ở nơi đây, gã cất lên tiếng nói
Dân lầm than..từng cơn nhói tâm can
Gã dấn thân, nhất quyết không đầu hàng
Và quyết chí góp phần phá tan xiềng xích.
Kẻ nào phản Dân Chủ, phản Tự Do...với gã đều là địch.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1509 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|