tự vấn 2
Nguyên Thạch (Danlambao)
Những kẻ sĩ trầm ngâm trong đêm tối
Lòng nhủ lòng, quyết không mãi lặng câm
Không thể cuối đầu, để hoang phí tháng năm
Đời ngắn ngủi!
Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy!.(*)
Có bao giờ anh, chị tự hỏi mình là ai vậy?
Có lương tri?
Tầm mắt thấy gì không?
Có bao giờ, tự chất vấn hỏi lòng?
Sĩ phu nhu thế nào mới xứng đáng khi non sông nghiêng ngã?.
Có bao giờ, anh chị nghĩ rằng những tên chóp bu của đảng là một bầy xảo trá?
Bọn gian hùng!
Quốc phá gia tang
Mụ mị, điêu ngoa, ích kỷ, hung tàn...
Mang danh lãnh đạo nhưng hành xử của hàng tham quan nông cạn.
Có phải họ là nhũng tên ngụy Hán?
Những lái thương, giao bán nước non
Chúng ta, không cần phải quá thông minh để thấy được rằng Tổ Quốc đã mất hay còn!
Người mù điếc, cũng cảm nhận được nhũng mưu toan phản bội.
Đừng, vạn lần nhắc, chúng ta đừng lầm lỗi
Một ngàn năm
Nguồn cội chớ quên.
Ngày hôm nay, bên vực thẳm, bước chông chênh
Không vững lái, sẽ ngã quỵ trước thác ghềnh dông bão.
Ta vẫn biết, cuộc sống là gạo tiền cơm áo
Tự hào chăng?
Khi khối tài sản là xương máu của toàn dân
Vui được chăng?
Khi đất nước trĩu nặng gánh nợ nần
Oằn lưng cả dân tộc, phải tảo tần lo trả.
Với kẻ sĩ, Quê Hương là tất cả
Quyền lợi, hư danh trong khi đất nước còn nghèo là sự huênh hoan của phường giá áo túi cơm!
Đói cho sạch, rách cho thơm là sự cao cả của những tâm hồn
Sĩ phu thà chết
Hạng lòn trôn thì cúi mặt!.
Đối diện hôm nay
Nội thù, ngoại giặc!
Đường tương lai?
Ngõ tắt, lộ cùng!
Chí làm trai, có nung chí kiếm cung?
Hay cúi mặt để bước cùng nô lệ?.
Nguồn: https://www.facebook.com/ho...
Bài này đã được xem 1055 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|