lời tình
Lời chưa thốt đã nghe lòng đau nhói
Khắc vào tim điệp khúc vạn cổ sầu
Buồn miên man chẳng biết gửi về đâu
Nỗi niềm riêng nói làm sao cho thấu
Đi đi mãi chưa qua miền giông bão
Bước mỏi mòn không thấy chốn dung thân
Nào phải đâu tham luyến cõi phù vân
Vì như thế nghĩa là cần nhau lắm
Người cũng hiểu còn yêu còn vương vấn
Nhưng dường nghe vẫn hờn giận quá nhiều
Chữ tình kia phải lựa chọn bao nhiêu
Chưa thấy đủ nên mãi còn trăn trở
Ta thì sẽ hoài đa mang mắc nợ
Một lần thôi rồi cứ nhớ cứ mong
Nói rằng đi mà chẳng thể dối lòng
Đưa bước người đến tận cùng cô quạnh