cung đàn vọng cổ
Đàn xưa bụi phủ đã từ lâu
Nên trăng sầu úa rụng xuống cầu
XÀNG XÊ điệu lý câu vọng cổ
LƯU THỦY HÀNH VÂN trôi về đâu
Người còn nhớ không khúc PHỤNG HOÀNG
NAM AI thắm tình trong mơ màng
Rượu nồng dậy hương men yêu dấu
TRĂNG THU DẠ KHÚC đẹp mộng vàng
SƯƠNG CHIỀU hoa tím buồn chơi vơi
Khi người chưa quên giấc mơ đời
Lữ khách khoát áo vui sương gió
Đâu biết mắt ai lệ rớt rơi
Phím chùng âm vỡ từ ngày đấy
Rượu nhạt bay hơi chẳng còn đầy
Lẻ bạn đàn ngân tiếng khắc khoải
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC đành gởi mây
Nếu có giây phút trong đêm rằm
Nhìn trăng người nhớ chuyện xa xăm
Có tiếc thương không cung đàn cũ
UYÊN ƯƠNG MỘNG VŨ lỡ trăm năm
Song Nhi