lệ đá
Trăng soi bóng thấy anh là tượng đá
Khắp phương trời mây gió phủ hoang vu
Tượng đá chờ ai hay đã ngàn thu
Tình xa mãi như áng mây vô định
Trái tim ấy đã bao lần vết tích
Mũi dao tình xuyên thủng những vùng sâu
Trơ tuế nguyệt tượng hình trên vách đá
Ngàn đời sau phẩn uất bởi vì đâu?
Cứ mỗi bận trăng về ngồi đếm tuổi
Mấy ngàn năm tình rã dưới mộ sâu
Anh còn đó dang tay hứng trời sầu
Thơ để lại nhân gian làm chứng tích
Ai biết được trái tim người thành đá
Có còn đau như thuở mới vào yêu
Chỉ trăng biết những mùa thu thay lá
Lệ thành mưa đổ sóng bọt thủy triều