a--- lẽ đâu lạc mất lời thề
LẼ ĐÂU LẠC MẤT LỜI THỀ
Chiều nay về bến sông Thu
Đón cơn gió mát nhẹ ru lòng mình
Sông ơi ! Đã nặng bao tình
Gởi thêm một chút dập dềnh con tim
Đâu rồi tăm cá bóng chim
Người xa biền biệt nỗi niềm lững lơ
Bây chừ buồn nhuộm câu thơ
Vướng đôi mắt mãi thẩn thờ về đâu
Về đâu sông hỡi về đâu ?
Bóng người năm ấy phai màu gió bay
Dòng Thu in mấy sắc mây
Phù vân đâu thể lấp đầy nhớ thương
Thôi thì cố nhớ mùi hương
Để hy vọng phía mù sương bay về
Ngày xưa có một lời thề
Lẽ đâu lạc giữa bộn bề thế gian .