đồng vọng lời ru
Em đem xác bướm đi chôn
Là quên một kiếp trọn hồn thương đau
Vàng thu lá đã ngã màu
Còn gì đâu để nhớ nhau trong đời
Sương buồn phố núi
Rơi...
Rơi...
Trái mù u
Giữa điệu ru diệu thường
Từ ngày nhạt
phấn phai hương
Là ngày tôi biết đau thương trong đời
Ru em tình khúc xa vời
Rừng xưa đã khép lá đời úa phai
Cho nhau chỉ tháng năm dài
Cho nhau thi tứ trong bài thơ xưa
Chiều nay
Phố núi có mưa
Để người năm cũ tiễn đưa chính mình