qua bến sông quê
Chiều ngâu qua bến sông quê
Rêu xanh bậc đá lối về tuổi thơ
Thương người mòn mỏi đợi chờ
Ngày nghiêng vạt nắng tối mờ ánh sao
Mắt nhìn xa thẳm trời cao
Niềm riêng nỗi nhớ dâng trào bờ mi
Giữa thời tuổi ngọc xuân thì
Lời thề trao gửi người đi chưa về
Chiều chiều ra đứng triền đê
Nhìn về phương ấy não nề ruột gan
Câu hò xa vọng lệ tràn
Đời tuôn nước mắt biết san ai cùng
Một mình ôm mối tình chung
Giường đơn gối chiếc đã từng tháng năm
Tôi về sau ánh trăng rằm
Hương đời nhụy cũ thì thầm đâu đây
Sông quê dòng đục dâng đầy
Người thương năm ấy chim bay cuối trời.
8/11/2012
Tuyen45