một trăm năm sau
Một trăm năm có muôn ngàn biến đổi
Biết lá có vàng theo mỗi mùa thu
Biết đầu non còn mặc áo mây mù
Sông có chảy loanh quanh bên ốc đảo
Một trăm năm, rồi như giấc mơ vụt tắt
Vạn vật sinh ra để chờ phút lụi tàn
Nào ai biết những toà cao ốc đó
Trăm năm sau có dứng vững, hiên ngang
Và những con đường ngập tràn xác lá
Biết có trầm ngâm buổi gió đông về
Có mừng vui trong những ngày rực nắng
Có buồn phiền theo những vết chim đi
Một trăm năm sau nếu ta còn sống
Và nếu em còn ở lại quanh đây
Dù đã phải băng qua ngàn sóng gió
Tình anh cho em muôn thuở vẫn tràn đầy