khóc bạn
(Tặng hương hồn Ngô văn Quốc Việt)
Hai mươi mốt tuổi một cuộc đời
Ra đi sao vội thế Việt ơi!
Sách vở nghiên sầu chưa ráo mực
Văn chương bút hận há phai lời
Sách vở cưu mang đành đoạn bỏ
Tương lai mơ ước chết theo rồi
Còn đâu hôm sớm tình tri kỷ
Khóc bạn từ đây khóc mãi thôi.
(SG1973)