biển - em !
Hàng cây xanh vươn ngọn ra sông
Sông mải miết cứ chảy ra phía biển
Anh hướng về em mỗi ngày thương mến
Em chớ buồn, anh luôn ngóng mùa biển êm
Như con thuyền mong nước thuỷ triều lên
Để dập dềnh, mơn man cùng con sóng
Anh hiểu lắm nỗi lòng em trông ngóng
Ước một ngày anh đứng trước biển cùng em
Cho một lần em thanh thản bên anh
Và khi ấy, thuyền buông lơi dào dạt
Để mặc sóng cứ xô thuyền, khao khát
Cho khung trời yêu... rạng một đêm hoa (!?)
Khải Nguyên