nhắn người
Có người buông lửng câu thơ
Để ai rấm rứt đường tơ phím đàn
Đâu rôì lời gió thở than!
Đâu rồi vút giọng oanh vàng họa theo?
Đâu rồi ý tưởng trong veo,
Đâu rồi cung bậc thương yêu bổng trầm?
Tao đàn vắng bạn tri âm
Thương ai độc diễn đàn cầm "Tai trâu"
Sao không cởi nút cho nhau
Kẻ co người thắt cho đau lòng người.
Ai buồn bỏ lửng cuộc chơi
Bỏ sân thơ lặng, một thời gió mưa...
Người say Người vẫn đợi chờ:
Ai cùng ai lẩy phím tơ nhạc lòng.
Vắng ai chợ vẫn còn đông,
Cảm thương ai
Buồn như cô gái cưới chồng chẳng yêu,
Nhắn mây gửi gió bao điều
Nỗi lòng - Hay cũng theo chiều lí lơi.
Ở đâu đó, mọi cuộc chơi...
Sân thơ đừng gán luật đời: Hợp tan,
Ngẩn ngơ so vặn dây đàn
Níu trăng, gió giữ mây ngàn thiên thai
Chờ người tỏa nắng sớm mai,
Chờ hoa đua nở, chờ bài thơ hay!
02-8-2005