nhắn người phương ấy
Từ độ người đi không trở lại
Mịt mờ tăm cá bóng hình xưa
Ta buồn như kẻ ra biên ải
Chẳng màng thiên hạ chuyện nắng mưa
Nhớ em ta viết dòng tâm sự
Gửi gió mây chiều để tạm vui
Nếu em nhìn thấy trời giông tố
Là biết lòng ta đang sụt sùi
Nhiều lúc nằm mơ toàn chuyện hão
Em là cô gái ở trong tranh
Đời không lo nghĩ vòng cơm áo
Sống chết cho tình em với anh
Ở chốn lầu cao nơi phố thị
Em có u hoài lúc gió mưa?
Đời ta là chuỗi ngày hoang phí
Em đừng nhắc lại chuyện xa xưa