cơn bảo chanchu 2006
Ra khơi thuyền máy sắp xa bờ
Mẹ hiền ra tiễn đứa con thơ
Cơm no áo ấm khi trời buốt
Tránh đợt sóng to ập bất ngờ
Đại dương yêu mến cũng vô tình
Đón người trai trẻ buổi bình minh
Tạo chi cơn bảo Chanchu ấy
Cho người vợ trẻ kiếp điêu linh
Đứa trẻ bơ vơ ngóng tin cha
Mẹ chúng lơ ngơ cảnh xa nhà
Chị em thiếu mẹ ôm nhau khóc
Chỉ biết thét gào dưới mưa xa
Thời gian thoáng chốc đã qua mau
Biển dữ hôm qua vổ mạng tàu
Nhẹ nhàng êm dịu trong mắt trẻ
Xanh ngát hiền hoà chở ánh sao
Sóng biển dữ hiền ai biết chăng?
Nước đầy trên bãi ngắm vầng trăng
Không ai nói biển bây giờ dữ
Gió cuồn gào thét sóng mới hăng
Các bạn đã về với tổ tiên
Các cháu bình an ở đất liền
Hôm qua mất mát thì rất lớn
Mẹ biển vẫn là của thiêng liêng
Dân tộc Việt Nam hãy nắm tay
Đặt lên bên trái qủa tim này
Sẽ chia đau khổ và mất mát
Mầm non đất nước của tương lai
02/06/2006(sau cơn bảo)