bằng hữu
một lần gặp nhau
cả đời nhớ mãi
nhiều năm thì sao?
lòng ai cũng phải!
đường xa mù mịt
ngàn dặm xa xôi
tình bạn trong tôi
mỗi ngày mong nhớ
chia tay đâu nỡ
chấp nhận hợp tan
dẫu có phũ phàng
cuộc đời là thế.
quê hương muôn thuở vẫn yêu thương
bằng hữu phương trời dạ vấn vương
nằm nghe gió hát cung đàn nhạt
Ruợu đắng mình ta thật chán chường
rượu đắng tình xa
men nồng để nhớ
người đi có nhớ chiều thơ mộng?
có nhớ mai vàng rụng khúc sông
tay nâng chung tửu vang lời hát
bài chiếc xe tăng vượt cánh đồng
hòa chung ly rượu
bao lời hứa suông
ra đi để lại
trong lòng vấn vương
mấy xuân hoa nở chóng vội tàn
là mấy năm buồn dạ xốn xan
đâu khi gặp gỡ ngồi cạn chén
mặc nắng hòang hôn gội tóc vàng
thời gian trôi qua
cảnh xưa còn lại
nhạt nhòa năm tháng
đếm mua thu đi
người đi hay ở cũng do trời
bằng hữu trong đời thật khó vơi
đâu ai phút chốc tình thân thiết
đâu dễ sẽ chia dẫu nửa lời
như cánh chim trời
như vầng mây trắng
bay về mọi nơi
nhìn về xóm vắng
xuân treo trên cành
ai chồm tay hái
bóng hình ngày xanh
tôi cười ngây dại
lòng sao nặng nề
nhìn vào đêm lạnh
nỗi buồn lê thê
này anh có nhớ
hay là đã quên
xuân vừa trở lại
bọn mình cách xa.
Tặng bạn Nguyễn Trung Kiên bài thơ này và chúc bạn luôn vui vẻ, thành đạt trong cuộc sống.
2007
Bạch Vân Nam