bay giữa mùa thơ
(Thân tặng Kim Giang )
Tung cánh Én báo mùa xuân mộng mị
Ơi khung trời mở thế kỷ thăng hoa
Cung phím tình toả bình minh sáng lóa
Ngàn trùng xa muôn điệp khúc giao hoà
Bạn thơ ơi cứ dào dạt tình ca
Băng sóng gió qua đường đời nghiệt ngã
Trong thành công đều lạnh lùng trả giá
Nước mắt rơi hay máu nóng phôi pha
Đời phong sương dẫu bốn biển là nhà
Tay khô cứng những đường vân chai đá
Nhưng đôi lúc cũng trào lên sóng cả
Cũng bao la mười ngọn núi kiêu sa
Tôi với em tuy chẳng ở chung nhà
Nhưng chung nhịp của trái tim sôi động
Chung cung đàn phối âm cho cuộc sống
Nở hoa tươi kết trái ngọt thơm nồng
Tôi vẫn bay dù xa cách non sông
Dù tơi tả giữa bão giông xứ lạ
Tình thơ mãi là vầng Trăng vô giá
Bốn mùa xanh xuyên đêm tối mù sa
Sông vẫn hát sóng xôn xao bến đợi
Gió hồn nhiên vời vợi sắc hương đồng
Thơ điệp trùng nỗi khao khát mênh mông
Hồn riú rít tung bay trong đời mộng