tàn canh
Đêm tàn quạnh nến trời sao lấp lánh
Hỏi đường xưa hoe vắng nhớ một người
Áng trăng gầy heo hắt nụ kém tươi
Rời kỷ niệm bước chân miền gót nhỏ
Chừng lệch lạc bước lên thềm lá đổ
Ngọn đuốc tàn hời hợt níu thời gian
Một cuộc đôi em vẹn bước sang ngang
Mây ngàn sới tóc , bèo trôi mỏi mệt
Em cứ đi , giữa trời thưa nhạt thếch
Góc đồi hoang này vẫn cố chờ trông
Ngày xao xác tận đêm với cam lòng
Canh trăn trở gió lay mành chưa ngủ
Trăng thâu tách bến , thượng huyền trăng ngự
Song cửa hé nhìn soi bóng đêm non
Hoang sơ này ru rúc một thời son
Giờ man dại gió Thu hờn tê tái .
Lưu Linh