qua triền mưa
Ngõ khứ hồi lối quanh lối dũi
Chốn hàn ôn bên rụi bên tàn
Dặm trường dung bước còn săn
Mà sao tâm thốn dạ quằn nhiêu khê?
Ôm khư mây phủ lối về
Loạt mưa réo rắc chắn lề tôi đi
Nhạt nhòa khung gót khờ si
Vỡ tan hạt óng lưu ly cai sè
Thành đá dựng , mé chông khe
Oan khiên tan tác , buốt se gió rờn
Đã rồi , biết nghĩ gì hơn
Gẫm qua chuyện vãn bước trơn quặt quờ
Giá còn nửa mảnh Xuân mơ
Về đương dải Phụng trải bờ thùy dương .
Lưu Linh