chiều thu
Khắc khoải thiều dương lịm giữa vời
Lá chiều vơ vẩn ngập ngừng rơi
Hồn non ly tán phơi màu sắc
Bóng xế giao du rợp đất trời
Chờ tối lặng lờ cơn ấm lạnh
Đón sương rời rụng nỗi đầy vơi
Tha hương Thu liễm bao sầu muộn
Reo rắc mà chi cuộc biếng dời .
Lưu Linh