mỗi nỗi buồn mang một tên riêng
Nỗi buồn tên chẳng giống nhau,
Buồn mây hiu hắt,buồn ngâu dầm dề!
Buồn lang thang chẳng chốn về,
Buồn cô đơn giữa bộn bề nhớ mong!
Mình là gì ơi mênh mông!
Hỏi xanh xanh tái,hỏi hồng hồng phai!
Tên buồn đã chẳng giống ai,
Về vui với tiếng thở dài bằng nhau.