chẳng phải đôi khi
Chẳng phải đôi khi đâu
Mà nhiều nhiều lắm đó
Tôi nhớ ai chẳng rõ
Làm tiếng lòng mang mang
Kể từ độ Thu sang
Đông tàn rồi Xuân đến
Tự dưng thầm cảm mến
Thèn thẹn như là yêu
Tim ấp ủ bao điều
Nói làm sao cho hết
Nhẹ nhàng rồi da diết
Mải miết tìm về nhau
Chẳng phải đôi khi đâu
Lúc nào tôi cũng nhớ
Thành sợi chỉ đường tơ
Dệt mảnh tình dang dở
Giữa ngàn muôn trắc trở
Lặng thầm mà không nguôi
Nhớ, lửa trào miệng núi
Nhớ, lũ tràn cuộn sông
Nhớ hoá thành thần sóng
Thờ ơ à... Sợ không!