bên kia lộ
Tôi đứng bên nầy lộ
Những chiếc Honda
Phóng ào ào như cơn thác đổ
Muốn sang bên kia sao lai ngập ngừng
Không xa lắm mà như nghìn trùng
Dòng xe ấy như bức tường ngăn cách
Bỗng nghe tim mình bao hiu hắt
Bên kia đường là bóng mát tuổi thơ
Là nỗi niềm của quá khứ mộng mơ
Mà dòng đời đã ngăn chia nghiệt ngã
Nóc giáo đường trang nghiêm lặng lẽ
Là chứng nhân của một thuở vào đời
Lối chung xưa năm tháng tuyệt vời
Đã chia xẻ trong niềm vui hoa mộng
Đại lộ cuối tuần trong cơn gió lộng
Như lời ca trầm bổng của nhân gian
Hương cà phê qua điệu nhạc mênh mang
Hơi ấm bàn tay chia nhau đêm lạnh
Bầu trời xanh sao giăng đầy lấp lánh
Dòng thơ xanh một thuở nồng nàn
Ta đứng lại bên nầy lộ
Dòng Honda như bức tường cao
Dáng diễm xưa giờ đã ra sao?
Từ độ xa nhau
Năm dài tháng rộng
Đời thênh thang giăng mắc nỗi buồn
Nên có lúc bóng hình xưa chợt đến
Ta đứng bên nầy lộ
Dòng Honda như thác đổ
Xin vẫy tay chào tuổi thơ
Xin giã từ mộng mơ
Bên dòng đời thác đổ
Biết làm sao năm tháng cũ dại khờ
Để có những vách ngăn chặn lối
Xin một lần quên đi nông nỗi
Để tìm nhau dù đã muộn tháng ngày xuân
Ta đứng bên nầy lộ
Lòng cứ mãi bâng khuâng
Dòng Honda như chảy mãi không ngừng
Huỳnh Ngọc Diêu
5-2003