chiều buồn
Đời buồn như chiếc lá*
Cong queo rơi bên đường
Tình xa như cơn gió
Thoảng qua từ mười phương
Chiều vàng tựa nỗi khổ
Thắt lên cành cây khô
Mây xưa giăng đây đó
Đọa đày niềm tâm tư
Nghe chăng lòng ta gọi
Nỗi buồn từ hư vô
Ta về người có đợi
Heo hanh bờ môi mơ…
Chiều qua cơn mưa vội
Tưới ướt đám rong khô
Buồn một ngày gió thổi
Chạnh lòng. Trời ngẩn ngơ…
*Tên Topic của NuocMatMuaThu