chung mãi thuyền thơ
< kính tặng chị Huyền Băng. >
Bầu trời cao cho mây xanh trải rộng
Tấm lòng thành ,cho sức sống dài lâu
Câu thơ hay như giọt mật hương đầu
Đời giản dị...luôn bắc cầu bè bạn.
Ai quên ta -bởi ta từng quên họ
Luật luân hồi...Phật Thánh vẫn dạy răn
Sống văn minh mà thiếu nghĩa thiếu tình
Thà lạc hậu...để hòa mình với bạn.
Thơ chị ghi - gửi hoa ngàn sao bạc
Những ánh vàng mơ...hay khúc nhạc ru lòng
Rằng cuộc đời...tình luôn nhắc nhớ mong
Tình thơ họa ,mãi nảy mầm trong sáng .
Xe thời gian chở những mùa xuân thắm
Thuyền thanh xuân xếp nặng những vần thơ
Xe thời gian chẳng có bến trông chờ
Thuyền thơ họa...Có bến chờ quay lại.
Tuổi xuân qua đi...cho lòng ta tiếc mãi
Thuyền còn Thơ...mà tóc đã phai màu
Ngược nước tìm những bờ bến thương nhau.
Câu thơ chảy dưới chân cầu , vẫy gọi.
Lãng Tử Hà Nội