cho nhau
biết là yêu để lòng đau
biết là yêu để khối sầu trăm năm
biết là yêu lạnh góc nằm
cô đơn đếm nhớ...con tằm tơ vương.
người đi thương trải dặm đường
người chờ đếm lá vàng ươm tủi sầu
thôi đành duyên lỡ mộng đau
chia đôi hai ngã, phai màu con tim
đường xưa trống vắng bóng hình
nhớ vương trong gió, chốn tình quê hương
hoa thì đang giữa mùa hương
Nhạn tin...mất bóng để tường hoa rêu.
tuổi hoa mộng chẳng dám thêu
vui lòng cha mẹ...đành theo bước đời
mỗi xuân lòng lại đầy vơi
thương ai lẻ bóng cuối trời tha phương.
trách chi một khúc lỡ đường
thương chi một cánh hoa vương bụi đời
gặp nhau đừng để lệ rơi
thề xưa tim dấu cuộc đời dở dang.
cùng thương một ánh trăng tàn
cùng chung khúc gió vương mang buổi đầu
người ơi... yêu mãi cùng đau
chia đôi lối mộng... hai đầu tuyết pha.
Lãng Tử Hà Nội