trăng thu
Thu đã dọn trời trong rồi nhé
Nắng không còn rạo rực đêm hè
Trời đã nhẹ - lòng người cũng nhẹ
Đợi trăng lên khoe hết vẻ trăng
Trăng cũng đã lộ dần khuôn ngọc
Lớp xiêm y trong vắt đêm rằm
Như hoa trái muôn đời chín mọng
Trăng sáng trong - người cũng sáng trong
Rồi từng lớp khuya về lành lạnh
Trăng đã lên cao giữa tầng không
Ngợp ánh sáng bỗng lòng hiu quạnh
Hồn ta buồn sao nỡ lạnh cả trăng
Nguyên Cương