trăng khuya thầm gọi
Thân côi
lặng ngắm hoàng hôn
Hắt hiu gác nhỏ -
héo hon dáng gầy
Giúp ta,
ôi hỡi gió mây
Sao hôm lạc lối –
sao mai bồi hồi
Trăng khuya
thầm gọi khôn nguôi
Nhớ thương tưởng niệm -
em đời trái ngang
Bèo mây hai ngã bẽ bàng
Chắc gì
người chịu ngổn ngang đôi bề ?
Hẹn chi mai mốt trở về
Cho tim đau thắt –
nhiêu khê ngược dòng
Dặn lòng
đừng có nhớ mong
Vậy mà
cứ mãi ngóng trông
từng ngày
Thân em
như giọt sương mai
Gió lay cành liễu –
thương hoài ngàn năm.
Hà Khánh Phương