ta
Đang cô đơn...
Đang nghiền ngẫm nỗi buồn
Đang trống vắng...
Và đang sầu khôn tả
Giọt giọt rơi
Ta cảm đời xa lạ
Cảm tim mình...ri rỉ những vết thương
Có ai hiểu không? Những mê muội chán chường
Cắn xé tình yêu dập linh hồn tan nát
Có ai thấy hay nghe vài câu hát
Để nhẹ lòng...trong phút chốc hoang mang
Ta đang ở đâu...địa ngục hay thiên đàng?
Hay vẫn trần ai trong đọa đày đau đớn?
Cuộc sống đang reo mình xanh mơn mởn
Ta lại nhốt lòng trong bạc kiếp kí sinh
Đã từng yêu và từng chết vì tình
Cũng đã trầm luân vì oan đời- bè bạn
Với cay đắng âu sầu ta cũng cạn
Nên chẳng còn gì....ta còn lại đơn côi
Về tâm linh ta kéo lại tuổi đời
Hạnh phúc ngày xưa ta kiếm tìm hỉ hả
Ta lại thế...phũ phàng khi tất cả
Vĩnh viễn ảo mờ và diệu vợi xa xôi
Đôi khi ngẩn ngơ lạc bước thấy bồi hồi
Thấy bóng thời gian vẫn vật vờ phía trước
Thấy nhưng có bao giờ ta nắm được
Bóng của mình...cái bóng buổi đầu tiên...
Thôi ta đi để sầu não ưu phiền
Mãi mãi lùi sâu vào đáy tim ta vậy
Ta cứ đi...đi để lòng...che đậy
Mộng tưởng linh hồn..ta chán ngấy...chính ta!